Đến bây giờ, hắn vẫn còn nhớ ký ức nồng nhiệt và ấm áp ngày đó, như thể trên người hắn vẫn còn hơi ấm của nàng.
“Đó là thứ ở nơi không thể nào nhìn thấy, còn cái này có thể để ngươi luôn nhìn thấy.” Liên Mộ nói: “Ngươi không thích sao?”
“Ta thích.” Ứng Du đỏ mặt nói: “Ta sẽ đeo nó mỗi ngày.”
Chỉ cần là do nàng tặng, thì hắn đều thích.
Liên Mộ: “Đây là kiếm tua, ngươi hãy treo nó lên Phi Hồng Kiếm.”
Ứng Du thấy khó hiểu: “Chẳng phải ngươi đã tặng quà cho nó sao? Đây là tặng cho ta, tại sao phải treo lên người nó?”
Liên Mộ: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT