Hai người lại nhìn về phía Tô Nhiên, chỉ thấy cô đang cầm một bình bầu nhỏ, mở nắp ra, một bóng đen bay ra ngoài.
“Tiểu An.” Một giọng nói già nua nhưng ôn hòa vang lên.
Trước mắt là một bà lão tóc bạc phơ, chính là bà nội của Đinh Việt An, bà nhìn cậu đầy từ ái.
“Bà ơi!”
Đinh Việt An nước mắt giàn giụa, còn Tước Nam thì sốc đến mức ngồi bệt xuống đất.
Tô Nhiên vận một chút linh lực lên người bà nội, khiến hồn phách của bà hóa thành hình.
Đinh Việt An bò đến ôm lấy chân bà, nước mắt che mờ đôi mắt, “Bà ơi, Tiểu An nhớ bà lắm, bà đừng rời xa cháu nữa được không, đừng bỏ lại Tiểu An một mình mà…”
Đôi mắt bà nội ánh lên vẻ đau lòng, nhưng dù buồn bã thế nào cũng không thể rơi nước mắt, “Đứa ngốc, nói linh tinh gì thế, bà đã c.h.ế.t rồi, âm dương cách biệt, ở bên nhau lâu chỉ khiến cháu gặp hại thôi.”
“Cháu không cần biết, cháu không cho bà đi đâu hết,” Đinh Việt An ngước đôi mắt đầy nước nhìn Tô Nhiên, “Đại sư, xin cô giúp tôi, để bà tôi ở lại được không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play