Binh sĩ bị bắt làm tù binh nhất định sẽ bị tước đoạt vũ khí. Có nghĩa là những binh sĩ Hỏa Chủng này chân chân chính chính tay không tấc sắt tự sát. Dù cầm súng bọn họ cũng chưa hẳn đánh thắng được quân đoàn viễn chinh.
Ngay từ đầu những binh lính bị bắt làm tù binh này cũng không liều mạng chống cự, trong sự giáo dục của Hỏa Chủng, bị bắt không đáng xấu hổ, bảo tồn thực lực về sau tìm cơ hội mới mới là chuyện bọn họ nên làm.
Hỏa Chủng là muốn bảo tồn người Trung Nguyên, không phải muốn mỗi người bọn họ đều hung hãn không sợ chết, công kích về phía trước. Nếu quân đoàn viễn chinh cưỡng bức bọn họ làm lao động, như vậy bọn họ hoàn toàn có cơ hội tạo ra giá trị lần nữa.
Thế nhưng người Vương thị lại báo cho họ biết quân đoàn viễn chinh muốn dùng bọn họ làm gì, những binh sĩ Hỏa Chủng này lại biết được bọn họ đã không có cơ hội nữa, tiếp tục sống chỉ có thể giúp kẻ địch tạo thêm hỗn loạn cùng thương vong, hơn ba nghìn người đủ để tiêu hao đại lượng đạn dược ở Tả Vân sơn.
Thay vì liên lụy người khác, còn không bằng tự kết liễu.
Cho nên, vào ban đêm hơn ba nghìn binh sĩ đã tìm cơ hội tiến hành phản kháng, không ai có ý đồ chạy trốn. Nếu phân tán chạy trốn, chỉ sợ họ sẽ bị quân đoàn viễn chinh truy đuổi và dễ dàng bị giết chết.
Bọn họ ngưng tụ lại làm một hành động, xem một doanh trưởng của sư đoàn số 3 là trưởng quan tối cao, cố hết sức giết được bao nhiêu mọi rợ thì hay bấy nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play