Nhâm Tiểu Túc đứng ở cửa lều nhìn ban nhạc đi xa, lão Vương vẫn còn đang ở bên cạnh liên tục xin lỗi đối phương:
- Tuy đầu óc của Nhâm Tiểu Túc có bệnh, nhưng cũng không phải là loại này a, mọi người nghe tôi giải thích...
Nhân viên của ban nhạc chẳng muốn nghe ông ta giải thích:
- Vương Phú Quý, tôi hạn cho ông trong vòng sáu giờ phải tìm được người phù hợp cho tôi, cho dù tiểu tử này không có bệnh thì chúng tôi cũng không cần, tới hừng đông chúng tôi sẽ xuất phát, ít gây chuyện cho chúng tôi đi!
Nhâm Tiểu Túc vui tươi hớn hở đứng ở cửa lều giống như là một người không liên quan đứng xem náo nhiệt, nhưng mà lúc này, cô gái mang mũ lưỡi trai lúc trước kia lại quay đầu lại nhìn Nhâm Tiểu Túc một cái, Nhâm Tiểu Túc lập tức có cảm giác bị nhìn xuyên thấu.
Hắn thậm chí không nhìn thấy biểu tình của đối phương ở dưới mũ lưỡi trai, nhưng tim lại không khỏi đập nhanh hơn.
Nhâm Tiểu Túc vô ý thức liền dùng cái đồ phổ học tập kỹ năng kia, trong cung điện liền truyền ra âm thanh.
"Học tập kỹ năng ngẫu nhiên của mục tiêu."
- Học tập ngẫu nhiên?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT