Trong vô hình, thành viên tập đoàn chia thành nhiều loại. Một là loại ổn trọng, họ phụ trách vận hành tập đoàn, sắp xếp mọi thứ ngăn nắp, là chiếc áo, cũng là mặt mũi của tập đoàn.
Loại còn lại là loại rảnh rỗi, giống như La Lam vậy. Ở trong hàng rào được nuôi cho béo tốt, họ không có bất kỳ tiền đồ gì, chỉ cần ngồi ăn chờ chết là được.
Một loại là ảnh tử, tỷ như Khánh Chẩn. Công việc bẩn thỉu gì đều vào tay hắn. Sau này việc thừa kế tập đoàn không có phần Khánh Chẩn, thế nhưng bạc lại nắm phần hơn. Lẽ ra con riêng như La Lam không có tư cách quản lý cả một hàng rào, thế nhưng Khánh Chẩn giúp hắn đạt được điều này.
Hoặc nói, đối thủ của La Lam đều kiêng kị hoặc dựa vào Khánh Chẩn. Vì thế họ chẳng dám tranh giành với La Lam. Đây là lần đầu một người con riêng có thể ngồi vào vị trí của người quản lý. Điều này đủ để thấy địa vị trong tập đoàn của Khánh Chẩn thế nào.
Khánh Chẩn nói với Lưu Bộ và Lạc Hinh Vũ:
- Nói một chút về ba người kia. Ý ta là Hứa Hiển Sở, Dương Tiểu Cận và Nhâm Tiểu Túc.. Ồ, nghe nói Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận có quan hệ mà, danh tự nghe cũng rất xứng.
- Không liên quan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT