Lúc chạng vạng tối, sư đoàn số 3 Hỏa Chủng yên tĩnh trong doanh địa. Tất cả mọi người đã ăn cơm tối vào xế chiều, giờ cơm tạm thời được cải biến, đây là điềm báo chuẩn bị cho việc tập kích.
Trên đầu thành, pháo binh đã an vị. Lần này sẽ có một binh lữ bộ binh thẳng tiến tới rừng cây phương bắc. Mà chuyện pháo binh cần phải làm là khi chi bộ binh này chuẩn bị rút lui, bọn họ phải chịu trách nhiệm yểm hộ.
Binh sĩ Hỏa Chủng chỉ có thể xuất phát vào ban đêm. Nhờ vào đèn pha đầu tường mà ban đêm sáng như ban ngày, khiến toàn bộ binh sĩ Hỏa Chủng bại lộ trong tầm mắt mọi rợ.
Nhưng nếu không mở đèn pha cũng sẽ khiến mọi rợ chú ý. Chung quy đúng giờ ngươi không mở đèn pha, khác với thường ngày, ai cũng biết có chuyện mờ ám.
Cho nên biện pháp tốt nhất là chính là trực tiếp hành quân lúc chạng vạng tối, nhanh chóng di chuyển nhờ vào ánh sáng đèn pha.
Bọn họ đã tính toán, tuy đã đầu xuân nhưng vào năm giờ chiều sắc trời ở phương bắc đã dần tối. Bọn họ còn 38 phút để di chuyển.
Nhâm Tiểu Túc từng nghi hoặc, đã có pháo binh vì sao không trực tiếp tấn công mọi rợ. Lúc trước không phải Hỏa Chủng cũng từng thực hiện kế hoạch công kích bằng pháo binh đó sao, hiện tại khác ở chỗ nào chứ? Phải biết cánh rừng vẫn nằm trong tầm bắn của hhc, bất quá chỉ là cách xa tường thành chừng vào cây số mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT