Sau khi Nhâm Tiểu Túc trở về, hắn vẫn bận rộn như trước. Không ngừng có binh sĩ chủ lực của Hỏa Chủng tập kết và lao tới tiền tuyến phương bắc.
Nhưng ngược lại với không khí bận rộn ở nơi tập kết, trạm y tế ngược lại khá là nhàn rỗi.
Không có thương binh, không ai khóc hô kêu gọi bác sĩ, trong trạm y tế cũng không có tiếng kêu rên. Thương binh được cứu chữa đang ở trong trạm y tế đánh bài, điều này khiến các bác sĩ cảm thấy có phần không thích ứng kịp….
Họ nhìn thương binh ngồi dưới đất đánh bài, nếu không vì duy trì hình tượng bác sĩ thì chắc đã nhảy vào chơi chung luôn rồi.
- Không phải nói vừa giết xong đám mọi rợ ở Đại Thạch Sơn à, sao không có thương binh nào hết vậy?
Viện trưởng trạm y tế nghi ngờ. Thế nhưng hắn không thể gọi cho tiền tuyến hỏi. Đến lúc đó hắn phải nói lý do gì để gọi qua đây? Chất vấn vì sao không có ai bị thương hả? Vô duyên quá chừng.
Bất quá mọi người đều biết thời gian nhàn rỗi chỉ ngắn ngủi thôi. Tương lai sẽ càng có nhiều thương binh được đưa tới, họ chỉ có thể thừa dịp thời gian này để điều chỉnh tinh thần và trạng thái. Đây mới là chuyện nên làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play