Lần này Tô Lôi bán sạch da lông hắn có trong tay. Khi cầm được số tiền đó, hắn cảm thấy cuộc sống của mình tốt đẹp chẳng khác nào trong mơ vậy.
Trước đó Tô Lôi chưa từng nghĩ bản thân sẽ có được ngần này tiền.
Hai ngày nay, Tô Lôi ngủ trên chồng tiền, mãi tới khi tới gửi tiền trong ngân hàng của cứ điểm 178 với mật mã chỉ có mỗi mình hắn biết.
Sau đó Tô Lôi mắt đầu ngủ một mình, lúc ngủ hắn không muốn bên cạnh có người vì sợ bản thân lỡ có nói mớ sẽ lộ mật khẩu tài khoản.
Tôi mua một lượng lớn vật tư sinh hoạt tại hàng rào 144, trên cơ bản những thứ này đều là đồ vật thiết yếu mà thiếu niên kia cần.
Bất quá lần đầu Tô Lôi rất nghèo, không mua được gì nhiều nhưng lần này vì bán được da lông mà hắn mua được rất nhiều đồ tốt. Tô Lôi tin tưởng vị thiếu niên tài trí mưu lược kia là người hiểu chuyện, thấy được những vật này sẽ hiểu Tô Lôi hắn từng dụng tâm cỡ nào.
Chuyện Trương Cung nói hắn cũng từng nghĩ tới, dù là đồ tốt hay đồ xấu thì vẫn xài được đó thôi. Tô Lôi nhớ lại biểu tình cười như không cười của thiếu niên bỗng cảm thấy bản thân không nên lừa gạt loại người thông minh đó thì hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play