Nói chuyện với Hồ Thuyết xong, Nhâm Tiểu Túc đi tới phòng bếp dạo một vòng. Gạo trong thùng không còn nhiều, hơn nữa Nhâm Tiểu Túc còn thấy trong thùng rác không có tí đồ sống nào. Nói rõ mấy đứa nhỏ trong Viện mồ côi sống trong điều kiện rất kém.
Hồ Thuyết đi theo sau, nói:
- Có biết vì sao ta không đành lòng lợi dụng Trương Bảo Căn không? Vì bản chất hắn rất lương thiện? Không phải, hay nói là không chỉ như thế.
Nhâm Tiểu Túc quay đầu, yên lặng lắng nghe.
Hồ Thuyết nói tiếp:
- Kỳ thật Trương Bảo Căn chỉ là một đứa nhỏ mồ côi, chưa từng nhìn thấy thế giới hiểm ác đã bị Khánh thị nhốt vào Viện tâm thần. May mà Khánh thị vẫn còn chút nhân từ, chỉ quan sát trạng thái của họ chứ không đả thương.
- Lúc tnc đi tới đây trông chẳng khác nào một đứa nhỏ nhà quê lên thành phố. Lúc trước, có đứa nhỏ bảo muốn ăn sủi cảo. Những đứa bé này bị đưa tới Viện mồ côi từ hồi 3 tuổi. Sủi cảo là ký ức duy nhất còn sót lại của chúng với thế giới bên ngoài. Ngay cả mẹ chúng có bộ dáng gì chúng cũng không nhớ rõ, thế nhưng lại nhớ kỹ hương vị của sủi cảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play