Tay không leo núi là vận động cực hạn, tiêu hao rất nhiều thể lực. Trong quá trình leo núi, Tần Sinh nghỉ tổng cộng 7 lần. Mỗi lần nghỉ đều nhìn thấy chữ mà tiền bối lưu lại.
Mỗi cái tên được khắc trên vách đá như lời động viên ấm áp trong im lặng dành cho Tần Sanh.
Lão Lý leo ngay sau Tần Sanh, không nhanh cũng không chậm. Đối với lão Lý mà nói, thứ hắn hưởng thụ không phải sự vui sướng khi leo tới đỉnh mà là niềm vui từ việc thấy tên của những lão bằng hữu kia.
Khi quay về, hắn sẽ có chuyện để nói với các lão ấy. Ví dụ như năm đó lão tiểu tử nhà ngươi nghỉ ngơi tận 8 lần, như vậy có hơi không được à nha!
Không phải lão Lý có muốn chê bai gì người ta, đây chỉ là tật xấu của Kỵ Sĩ sống lâu trong tổ chức mà thôi.
Lúc Tần Sanh còn cách 10m nữa là tới nơi thì hai tay hắn đã bắt đầu run. Lão Lý ở phía dưới hô:
- Leo lên đi, nếu bây giờ ngươi té xuống thì sau này sẽ không còn tân Kỵ Sĩ nữa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play