Đối với Lưu Bộ, Lạc Hinh Vũ và những người đến từ hàng rào mà nói. Con chuột là thứ đại diện cho dơ bẩn, sinh vật sống trong cống ngầm mang theo ôn dịch, bệnh tật, tanh tưởi…
Tuy Nhâm Tiểu Túc vấn chưa ăn con chuột nhưng thấy hắn cầm theo xác chuột thì vẫn khiến cho những người khác có ấn tượng không tốt. Thế nhưng với lưu dân trong thị trấn mà nói, chuột sống nơi hoang dã chính là đồ ăn. Chuột ăn vụng thức ăn của con người, nó lại là thức trong mắt nhiều sinh vật khác.
Trong thị trấn thiếu thốn vật tư, ngay cả mối họ cũng ăn thì nói gì con chuột này? Chuột trong mắt họ chẳng khác nào một khối thịt cả.
Khái niệm đồ ăn giữa lưu dân và người trong hàng rào không giống nhau. Lưu dân cảm thấy: Nếu ăn không chết thì chính là thức ăn.
Hiện giờ xe bán tải đã hư, đồ ăn thì ở ngoài kia. So với việc đối mặt với đàn sói thì đồ ăn chẳng là gì.
Không phải Nhâm Tiểu Túc sợ, ở nơi này ai chết đói cũng không liên quan tới hắn.
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc lại nhìn về phía Dương Tiểu Cận. Lúc trước cô nàng này dùng súng uy hiếp tài xế. Hắn còn tưởng Dương Tiểu ận muốn cứu mình. Đợi tới khi bình tĩnh lại hắn mới hiểu, thật ra đối phương cần một người dẫn đường nơi hoang giả mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT