Vào tháng 9, ban đêm ở cứ điểm 178 dần rét lạnh. Lúc này, cư dân công tác từ bên ngoài bắt đầu thu dọn đồ đạc, lần lượt quay lại căn cứ. Vì hậu đãi dành cho những cư dân công tác ngoài hàng rào mà rất nhiều người cứ cách nửa năm sẽ được về nhà nghỉ ngơi một lần. Cả mùa đông đều không cần ra ngoài công tác nữa.
Đương nhiên, việc này cũng vì mùa đông ở Tây bắc cực kỳ rét lạnh.
Hiện tại, vẫn không ít cư dân tiếp tục làm việc ở nhà xưởng bên ngoài cứ điểm, nếu chờ tới cuối tháng 10, đường đi sẽ bị tuyết phủ kín, rất khó di chuyển.
Khi đó chỉ còn chiến sĩ làm nhiệm vụ canh gác ở biên phòng là không về cứ điểm mà thôi. Trong suốt mùa đông dài, họ nghiêm chỉnh thủ hộ cứ điểm, không có bất kỳ hoạt động giải trí gì, chỉ có thể đứng gác cả ngày.
Mỗi người tự kiếm cho mình một cách giải trí riêng, ví dụ như làm đồ thủ công, học cách chơi kèn cùng mấy kỹ năng kỳ kỳ quái quái khác.
Không phải họ muốn học, mà vì họ cảm thấy cô đơn. Cả mùa đông chỉ có họ cô độc canh gác ở biên giới mà thôi.
Chạng vạng tối, sáu chiếc xe việt dã như một mũi nhọn chạy tới từ hướng Tây nam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play