So sánh cẩn thận giữa Dương Tiểu Cận và tư quân. Nhâm Tiểu Túc thấy đội ngũ tư quân dường như có chút thiếu cảnh giác, 12 binh sĩ ở ngoài dã ngoại mà chẳng ai gác đêm.
Tiếng ngáy vang tận trời từ trong lều vải, rõ ràng họ ngủ say như chết. Tuy dã thú đều bị ngăn khỏi phạm vi hàng rào, có điều các người cũng không nên tùy tiện như thế chứ.
Còn Dương Tiểu Cận, tiếng hít thở của nàng đều đều và nhỏ, rõ ràng không hề ngủ sâu.
Nhâm Tiểu Túc cảm giác chuyện mình phải cẩn thận là bình thường, vì hắn từng thấy rất nhiều người bị giết vào ban đêm. Chẳng lẽ Dương Tiểu Cận cũng lớn lên trong hoàn cảnh như hắn mới dưỡng thành thói quen như thế?
Hắn cảm thấy chuyện đã qua của một người ở quá khứ sẽ quyết định thói quen hiện tại của họ. Hẳn Nhâm Tiểu Túc từng trải qua tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Sáng sớm, Nhâm Tiểu Túc thừa dịp mọi người chưa thức thì đi tới chỗ mình ném xương cá hôm qua xem xét. Đêm qua hắn còn chừa lại thịt cá là để nhìn xe ban đêm có dã thú nào bị hấp dẫn qua không.
Rất nhiều người sợ dã thú là vì họ nghĩ dã thú dữ như vậy sẽ chẳng sợ con người. Có điều dã thú cũng đâu có ngu, trên thực tế, đa phần dã thú đều cực kỳ cảnh giác. Dã thú đi một mình thấy có nhiều lều vải thế này chỉ sợ sẽ không tới gần. Có điều trong xương cá còn lẫn ít thịt cá lại cách lều trại khá xa, có thể sẽ có dã thú tới ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT