Bỗng nhiên Tiêm Đao Liên trở nên nhàn hạ hơn. Khi còn trong căn cứ, rảnh rỗi không biết làm gì, họ có thể tham gia huấn luyện thể năng, chạy việt dã. Mà bây giờ, cả đám chỉ có thể lẳng lặng ngồi yên.
Nhâm Tiểu Túc và Trương Tiểu Mãn không hề diễn kịch với Chu Ứng Long. Họ hiểu rõ, nếu sông Bắc Vịnh nhận được sự trợ giúp mạnh mẽ từ Vịnh Sơn. Nhiệm vụ nổ cầu của họ chẳng khác nào người si nói mộng.
Dù một đại đội có mạnh tới đâu cũng không thể dùng 184 người địch lại cả mấy ngàn người. Có Nhâm Tiểu Túc cũng không thể, đạn dược có nhiều hơn cũng không.
Chu Ứng Long cũng chẳng phải người cứng nhắc, hắn biết hiện tại Tiêm Đao Liên đã làm rất tốt rồi. Một đại đội có thể không người tử vong mà tiêu diệt được ba đại đội chính quy của Tông thị, trong toàn quân khó lòng tìm được.
Cho nên hắn hạ lệnh kêu Tiêm Đao Liên tìm nơi an toàn tu chỉnh, chờ quân tiên phong hấp dẫn hỏa lực về phía Vịnh Sơn thì Tiêm Đao Liên mới hành động.
Tiêm Đao Liên cũng chẳng dám nhóm lửa. Dù lúc này họ cách dãy núi khá xa nhưng vạn nhất lính trinh sát quân địch phái ra phát hiện họ, tấn công bằng đạn pháo thì chết mất.
Trương Tiểu Mãn cười thần bí, hắn móc một bầu rượu màu bạc ra, nháy mắt ra hiệu với người khác:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT