Bây giờ đã là 3 giờ sáng, đây là thời gian binh sĩ lơ là nhất. Có điều Trương Tiểu Mãn không ôm suy nghĩ may mắn, cho rằng kẻ địch sẽ đi ngủ vào lúc này. Hắn chỉ trông chờ vào bóng đêm trợ giúp, để họ dễ dàng đột phá trận địa súng máy hơn.
Trương Tiểu Mãn dẫn theo Tiêm Đao Liêm lặng lẽ tiến về phía trước. Họ không thể tùy tiện tới gần Thập Xuyên, vì chỗ đó nhất định có người núp sau cửa sổ canh gác.
Súng máy hạng nặng có tầm bắn từ 100 đến 200m. Có vài loại thậm chí còn có tầm bắn từ 300 đến 500 mét nữa. Trên thực tế, một khi tầm bắn vượt qua 500m* thì đa phần đều mất độ chính xác nhất định, có thể bắn trúng người hay không đều dựa vào may mắn.
Mà súng cối Trương Tiểu Mãn bố trí cách Thập Xuyên 2900m nhằm phá hủy những tòa nhà và kiến trúc trong thị trấn.
Họ không cần pháo cối tạo nên sát thương lợi hại, chỉ cần đánh vỡ kiến trúc khiến kẻ địch không được che chắn, giúp binh sĩ tới gần trấn Thập Xuyên là được.
Nhâm Tiểu Túc nhìn Tiêu Tiểu Thuần thuần thục điều chỉnh chiều cao pháo cối, đột nhiên hỏi:
- Thứ đáng sợ của phố chiến là gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT