Đám thổ phỉ mới tới đều nửa tỉnh nửa mê. Họ nhìn từng người trong đám Kim Lam vui sướng vọc bùn, sau đó dùng bùn đóng thành gạch mộc, lại dùng gạch mộc đổi lấy đạn.
Tận 10 khối gạch mộc mới đổi được 1 viên đạn.
Bấy giờ, họ cũng chẳng có tí cảm giác gì. Thế nhưng họ lại thấy khi Kim Lam và Trương Nhất Hằng cầm đạn trong tay thì nụ cười hạnh phúc xuất hiện. Đây là sao vậy?!
Các người đều là đầu lĩnh thổ phỉ đó. Mắc cái gì chỉ vì một viên đạn mà bày ra bộ mặt hạnh phúc như thế hả! Làm như các người chưa từng trải đời ý!
Dần dà đường sông được đám người kia đào ngày càng rộng. Nguyên bản chỗ này chỉ là một lạch ngòi hình thành vì mảnh sông nhỏ chạy khác hướng mà thôi. Bấy giờ con sống ngày càng rộng, có thể thấy qua một thời gian nữa nó sẽ thành con sông lớn rồi.
Vốn lưu dân còn sợ khi lũ xuân quét tới, nước sông dâng lên khiến kênh mương bị vỡ ảnh hưởng đến hoa màu. Mà bây giờ họ không còn lo nữa, lũ xuân không còn đáng sợ nữa rồi…
Trong lòng sông, túi quần đãm Kim Lam chưa một tí đạn. Viên đạn nằm trong túi của họ kêu leng keng. Đám thổ phỉ mới tới bị một màn quỷ dị này hù cho xón đá*:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT