Mỗi ngày Nhâm Tiểu Túc đều tới Thư viện. Gần đây hắn phát hiện khi hắn tới thì cửa Thư viện đã mở toang, An Ngự Tiền nằm trên ghế ngáy ngủ. Hẳn đêm qua ông chú này lại chơi mạt chược suốt đêm rồi.
Lẽ ra mỗi ngày kiếm được 500 đồng đã đủ cho An Ngự Tiền sinh sống. Một nhà ba người bình thường mỗi tháng kiếm được bốn năm ngàn đồng tháng là đủ sống rồi. Một tháng kiếm tới 15.000 đồng là sống cực kỳ thoải mái.
Có điều hết lần này tới An Ngự Tiền lại đem tiền đi chơi mạt chược….
Để trả tiền học phí, sắp tới phải kêu Vương Phú Quý lấy vàng đi đổi tiền mới được. Chung quy bây giờ cả nhà họ không có nguồn thu nhập ổn định. May mà vàng còn nhiều.
Nhớ tới việc này, Nhâm Tiểu Túc thật hi vọng sau này hắn có thể tới mấy cái di tích nữa. Không thể không nói, nền văn minh nhân loại trước tai biến thật sự rất quý giá.
Nếu đúng như Dương Tiểu Cận nói, chỉ cần một món của phòng thí nghiệm cũ đổi được tiền tài mà sống đủ cả đời thì thật đúng là chuyện vui vẻ.
Khó trách lúc trước Khánh Chẩn tốn nhiều công sức cũng muốn đào được phòng thí nghiệm bên trong Cảnh Sơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play