Ngọn núi bên trong hàng rào 111 được gọi là Bạch Quả Sơn. Trời thu bao bọc cả ngọn núi thành một màu vàng óng ánh. Vì sắp sang đông nên lá cây bạch quả lao nhao rơi rụng, chỉ còn lại những cành cây héo rũ.
Phía sau phồn hoa chỉ còn là bùn đất.
Khánh Chẩn đứng tại chỗ cũ nhìn cảnh tượng héo rũ trên sơn cốc, bỗng nhiên hắn cười nói:
- Đáng tiếc a!
Đây đại khái là ba chữ mà Khánh Chẩn thích nói nhất.
Chu bí thư ở bên cạnh nhíu mày nói:
- Người đâu, tới cởi giày Khánh Chẩn ra. Áp giải hắn lên Bạch Quả Sơn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT