Màn đêm buông xuống, Nhâm Tiểu Túc cảm thấy cuộc sống của họ đang tiến triển khá tốt. Thời điểm hắn vào cung điện xem thì thấy mình đã tích lũy được mười cảm tạ tệ. Nhâm Tiểu Túc hi vọng mình có thể sớm mở khóa vũ khí.
Bên cạnh hắn là Nhan Lục Nguyên đang nằm ngáy o o. Xế chiều hôm nay, thời điểm Nhâm Tiểu Túc đi dạy thay, học sinh vì chuyện của đàn sói hôm trước mà ồn ào bảo hắn giảng về chuyện của đàn sói. Ví dụ như gặp phải đàn sói thì nên làm sao, phải làm thế nào để thoát thân.
Nhưng Nhâm Tiểu Túc không giảng những thứ này mà tiếp tục hướng dẫn một ít tri thứ sinh tồn nơi dã ngoại cho học sinh. Hắn cảm thấy nếu sau này mấy đứa trẻ không may gặp phải đàn sói thì chắc chắn lành ít dữ nhiều. Nhân loại gặp phải dã thú chỉ có một kết quả mà thôi, hắn không thể dạy như vậy được.
Thay vì dạy bọn nhỏ cách chiến đấu với dã thú thì chẳng bằng dạy chúng cách tìm thức ăn và nước uống để duy trì tính mạng. Bị đàn sói giết là chuyện bất đắc dĩ, nếu chết đói thì oan uổng quá mức rồi.
Nội dung giảng bài không phù hợp với điều học sinh mong muốn, hơn nữa cũng không phù hợp để dạy cho bọn nhỏ. Điều này khiến tụi nhỏ bất mã với Nhâm Tiểu Túc vô cùng, thậm chí bọn chúng còn bàn, khi về nhà sẽ mách với người lớn.
Bất quá chúng không biết, chúng không dám chọc tới Nhâm Tiểu Túc thì người nhà chúng dám chắc…
Bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc nghe được tiếng động lạ ở bên ngoài. Thanh âm tuy rất nhỏ nhưng Nhâm Tiểu Túc quanh năm sinh hoạt nơi hoang giả, một tí gió thổi cỏ lay gì cũng phải cảnh giác, bằng không chỉ có chết mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT