Hai bên đã ước định, sau cuộc gặp mặt hôm nay sẽ tách ra.Vì sự kiện bụi gai giết người, không ít tư quân chẳng dám rời khỏi lều vải.Dù họ đói cũng không dám đi tìm đồ ăn.Lúc này, tuyết rơi dày bao phủ khắp mặt đất.
Căn bản họ không biết còn bụi gai nào bị vùi trong tuyết không, vạn nhất đi sai một bước chẳng phải chết không có chỗ chôn à.Bất quá điều này cũng nằm trong kỳ vọng của Nhâm Tiểu Túc, giúp hắn dễ dàng hành động một mình hơn.Vào ban đêm, khi Nhâm Tiểu Túc gặp Đường Chu, hai bên vừa thấy mặt nhau đã nghe Đường Chu mừng rõ như điên nói:- Ông chủ La và trưởng quan Khánh Chẩn đã thành công đoạt quyền.
Hiện tại quân đội nắm toàn quyền kiểm soát của họ rồi!Nhâm Tiểu Túc buồn bực:- Chẳng phải ngươi bảo họ bị giam lỏng trong hàng rào 111 à?- Là vầy.Đường Chu giải thích:- Đám trưởng quan bị phái tới tiền tuyến làm cố vấn quân sự.
Sau đó họ giết Khánh Duẫn, bây giờ trưởng quan Khánh Chẩn đã trở thành chủ quan quân sự hiện tại rồi.Nhâm Tiểu Túc chấn kinh:- Vậy cũng được? Không ai quản họ à?- Nếu bây giờ lại thay người, e rằng mặt trận của Khánh thị khó lòng cầm giữ.Đường Chu phân tích:- Nếu bị Dương thị và Lý thị thừa dịp phá hư thì sao.
Như thế cả Khánh thị đều nguy hiểm- Đi đi.Nhâm Tiểu Túc cảm thấy, hẳn Khánh Chẩn cũng nhìn đúng thời cơ mới dám tùy ý làm bậy.
Bất quá Khánh Chẩn… đúng là rất hung ác a.Đường Chu nói:- Trưởng quan Khánh Chẩn đã đồng ý hợp tác với ngươi.
Họ bảo đội chiến đấu đã đi tới nơi phục kích chờ Thần Cơ Doanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play