Binh sĩ Khánh thị dùng đội hình chiến thuật dần tiến về phía trước.
Có điều Nhâm Tiểu Túc vẫn không đi ra, hắn đang chờ…Nơi này cách chỗ trú quân của hắn chừng 500m.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc không tính quay lại tìm cứu binh.
Chung quy nơi đó trừ Trần Vô Địch ra chẳng ai có thể trông cậy được nữa.Tuy đám nam sinh cũng sẽ giúp hắn, nhưng mấu chốt ở chỗ, chúng là phần tử trí thức.
Chúng còn chả cầm nổi cây súng trường nữa kìa.Người của tư quân thì chẳng ra gì, trông cậy vào họ làm chi?Bất quá điều Nhâm Tiểu Túc cần là binh sĩ Khánh thị đi về trước thêm chút nữa!Thời điểm họ bước vào phạm vi của dây leo.
Nhâm Tiểu Túc vẫn chưa nóng lòng công kích mà lẳng lặng chờ đợi toàn bộ đội tác chiến đi vào.Trừ chỗ được Nhâm Tiểu Túc đào và gieo hạt thì đại bộ phận còn lại của dây leo đều nằm trong tuyết dày.Chẳng qua bỗng nhiên có người phát hiện điểm bất thường:- Đợi chút, hình như ta dẫm lên vật gì đó.Một người ngồi xổm xuống đào tuyết lên, lộ ra dây leo trên mặt đất:- Dây leo màu đỏ thẫm này thật kỳ quái, trước kia ta chưa từng thấy qua loài thực vật này.- Thời gian gần đây những loài thực vật lạ xuất hiện ngày càng nhiều, cũng chẳng có gì đáng kinh ngạc.
Nó có thể công kích người chắc?Một binh sĩ liếc nhìn rồi tiếp tục cảnh giác bốn phía.Có điều tổ trưởng lại nhíu mày:- Có điều cổ quái, đừng tiến lên trước nữa, lùi về sau!Nhâm Tiểu Túc trốn sau thân cây cách đó chừng 10m âm thầm kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT