Xê chiều hôm đó, gió tuyết lớn tới mức vượt ngoài phạm vi thừa nhận của quan quân Thần Cơ Doanh.
Những người phụ trách mở đường vừa nhấc chân lên thì chỗ đó đã bị tuyết phủ gần phân nửa.Tuy mọi người thay phiên nhau mở đường nhưng dưới thời tiết nghiệt ngã này dù đi trên đất bằng cũng phải rất mất sức rồi.Bất quá, từ trưa tới chiều không còn ai té xỉu nữa.
Họ sợ bị Nhâm Tiểu Túc kéo đi trong tuyết từ sống thành chết.- Hạ trại đi.Quan quân Thần Cơ Doanh nói:- Đợi tuyết ngừng chúng ta lại đi tiếp.Bây giờ không phải lúc để ý mặt mũi nữa.
Không dừng lại chỉ sợ họ đều phải chết trong tuyết.Đến một bước này, nhiệm vụ của Thần Cơ Doanh cũng chẳng thể hoàn thành đúng hạn, thậm chí họ còn chưa thể tới núi Song Long.Quan quân cảm thấy họ có thể kiên trì nhưng thể chất tư quân lại quá yếu kém.Khi biết được hạ trại nghỉ ngơi, đám tư quân cảm giác như được trọng sinh.
Thân thể họ run rẩy ngồi bệt xuống đống tuyết.Nhâm Tiểu Túc rống to:- Đều đứng lên dựng lều cho ta.
Không có lều vải tránh gió đã muốn nghỉ ngơi.
Các người muốn chết trong tuyết?Kỳ thật không cần dựng lều vải vẫn có thể ngồi trong đống tuyết nghỉ ngơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play