Tuyết rơi càng lúc càng lớn.
Nhâm Tiểu Túc nhìn lên trời cảm khái.- Nghe nói khi tai biến vừa chấm dứt trời còn lạnh hơn thế này nhiều.Lý Thanh Chính đi trong tuyết, thở hổn hển nói:- Có một ông lão nói, mùa đông năm đó mọi người phải trữ lương thực từ sớm.
Lương thực không đủ thì lấy rễ cây bù vào, chẳng ai ra ngoài nổi cả.Tuyết rơi dần dày hơn mu bàn chân rồi tới mắt cá, cuối cùng cao tới đầu gối.Trận tuyết này rơi quá nhanh, quan quân Thần Cơ Doanh không khỏi do dự có nên đi tiếp không.Hắn nhìn GPS của mình, thấy GPS vẫn hoạt động bình thường thì an tâm hơn không ít.Chỉ là đi đường có chút chật vật.
Lúc này tuyết đã phủ kín đường, có người không cẩn thận dẫm vào cục đá bị thương, may mà tuyết xốp nên cũng không đến mức ngã chết người.Nhâm Tiểu Túc đón gió đi tới trước đội ngũ, hắn nói với quan quân Thần Cơ Doanh:- Không thể đi nữa, tuyết quá sâu, mọi người không đi được.Thế nhưng quan quân Thần Cơ Doanh mặc kệ điều này.
Bên trong thân thể họ có người máy nano cung cấp năng lượng.
Vì thế họ cũng không quá mệt, mà đi còn rất thong thả.
Sức lực đều có người máy nano hỗ trợ, huống chi trên người họ còn đeo theo thiết bị bổ sung năng lượng.Trang bị bổ sung năng lượng vô tuyến là trang bị chính quy, nhất định phải có khi ra chiến trường của Thần Cơ Doanh.Lúc trước, quan quân Thần Cơ Doanh nói hắn muốn đi xuyên qua bão tuyết, khư khư cố chấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play