Kỳ thật, dù Nhan Lục Nguyên không báo cho Khương Vô thì ngày mai Nhâm Tiểu Túc cũng sẽ đi.Bất quá hắn có nói rõ với Khương Vô:- Khương lão sư, e rằng sắp tới hàng rào không còn an toàn.
Chúng ta thuê cái sân nhỏ này là để tiện cho việc chạy trốn.Khương Vô vén tóc mình ra sau tay, nhẹ giọng:- Ừ, ta đã rõ.- Ngươi có gì muốn hỏi không?Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ:- Ví dụ cái gì nguy hiểm? Sao nghiêm trọng tới mức phải chạy trốn?Khương Vô cười nói:- Ngươi làm thế nhất định có lý do.
Lúc trước chúng ta đi theo ngươi mới có thể sống sót.
Hiện tại ngươi phán đoán nguy hiểm, chúng ta có gì mà không tin.Cả ngày này, Nhâm Tiểu Túc đối mặt với vô số nghi vấn.
Hiện tại có người tin hắn, khiến hắn không khỏi ngoài ý muốn:- Khương lão sư, ngươi có thể dẫn theo học sinh tới ở tạm trong nhà này của chúng ta.
Nhưng nói trước, phòng trong nhà không đủ.
Các ngươi chỉ có thể ngủ dưới đất hoặc trong sân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play