Cuối cùng Nhâm Tiểu Túc cũng không nói La Lam biết về Đông Phụ Nam.
Hắn cảm thấy ít nhất cũng phải đợi qua 7 ngày rồi hãy nói.
Vạn nhất La Lam thấy Đông Phụ Nam bị đánh mặt mũi bầm dập lại gây ra chuyện gì thì mệt.Lúc này, quả thật Đông Phụ Nam nhịn không được muốn gả cho La Lam.
Chỉ cần La Lam nguyện ý dẫn nàng đi là được.
Vấn đề ở chỗ, Trần Vô Địch trói quá chặt.
Hơn nữa không biết tên Vương Phú Quý kiếm thứ thuốc quái quỷ gì nhét vào miệng nàng.
Miệng nàng bây giờ tê tới không cử động được nữa!Thứ thuốc này có rất nhiều trong cửa hàng.
Có điều Đông Phụ Nam nghĩ mãi không ra, sao một già một trẻ này dùng quen tay thế!Không thể không nói, tuy Vương Phú Quý lương thiện nhưng hắn có thể lăn lộn tới nơi cao trong đám lưu dân cũng phải ẩn giấu không ít thủ đoạn.Lưu dân và người trong hàng rào khác nhau.
Từ khi sinh ra, lưu dân đã sống trong nguy hiểm.La Lam ở bên ngoài cửa nói với Đông Phụ Nam, qua một hồi hắn thấy không có ý nghĩa gì nữa nên cảm thấy thật nhàm chán.Nhâm Tiểu Túc vui cười hớn hở:- Khát thì uống miếng nước đi.La Lam ngồi trên ghế nhỏ ngoài sân thở dài nói:- Lý Thần Đàn này trốn khỏi bệnh viện tâm thần thật khiến người khác bất ngờ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT