Kỳ thật Nhâm Tiểu Túc là người rất dễ hài lòng.
Năng lực siêu phàm có vẫn hơn không, không rút phải kỹ năng nhảy dây (giật gân*) cấp đại sư đã là tốt lắm rồi.*Ở những chương trước mình chưa hiểu lắm, bây giờ sửa lại cho đúng.Nhâm Tiểu Túc cảm thấy trên người Lạc Hinh Vũ nhất định có kỹ năng này.
chung quy chỉ một mình Dương Tiểu Cận nhảy dây thì không vui…Nhưng hài lòng thì hài lòng, mỗi lần nghĩ tới vốn có thể đạt được năng lực Ám Ảnh Chi Môn toàn vẹn thì Nhâm Tiểu Túc không khỏi cảm thấy có phần tức giận…Lúc phụ chế, nếu không thể có hoàn toàn sao ngươi không nói a.
Lại phục chế kỹ năng không hoàn hảo là cái quỷ gì.Nhâm Tiểu Túc nhớ tới nhiều lần Lạc Hinh Vũ mở Ám Ảnh Chi Môn dẫn Dương Tiểu Cận bỏ trốn.
Hắn rất muốn có kỹ năng như thế, nếu có Ám Ảnh Chi Môn hòa hảo, dù gặp phải đàn sói Nhâm Tiểu Túc cũng không cần sợ.Kết quả bây giờ hắn phát hiện chỉ xuyên được có một tay! Như vậy để làm gì? Trộm đồ chắc?Hơn nữa, hiện tại hắn vẫn chưa mở được Ám Ảnh Chi Môn một cách chính xác.
Nhìn độ lệch này, muốn có cửa ra chính xác vẫn chưa được.Bất quá Nhâm Tiểu Túc cảm thấy việc này vẫn luyện tập được.
Chắc chắn sẽ có ngày hắn sử dụng Ám Ảnh Chi Môn một cách thuần thục.Trên thực tế, Nhâm Tiểu Túc không biết Lạc Hinh Vũ mất một năm mới dùng được Ám Ảnh Chi Môn tùy ý.Nhâm Tiểu Túc quay về cửa hàng, giam mình trong phòng tập luyện.
Hắn không ngừng khai mở Ám Ảnh Chi Môn, muốn tìm ra quy luật của nó.Nếu Lạc Hinh Vũ biết được việc này hẳn sẽ kinh ngạc tới ngây người.
Vì khi nàng mới bắt đầu tập luyện, mỗi ngày chỉ mở được hai lần đã kiệt sức, đầu hoa mắt váng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play