Tiểu Hạ nhìn bộ dáng cười ngây ngô của Tiểu Mai thì thầm tự nhủ, đúng là người ngu có phúc của người ngu mà.
Bất quá, Tiểu Mai dần không cười nữa, hắn suy nghĩ thật lâu, đột nhiên nói:
"Kỳ thật ta biết bản thân vô dụng, ta cũng rất muốn có ích, không muốn mọi người phải bảo hộ ta? Nhưng mặc kệ ta có hữu dụng không, hiện tại ta rất muốn rời khỏi đây chứ không phải trốn ở chỗ này như đà điểu. Nhâm Tiểu Túc là bằng hữu của ta, hắn đã làm rất nhiều chuyện vì ta, hiện giờ vì giúp đỡ chúng ta hấp dẫn lực chú ý, thậm chí còn một người chạy đi đối mặt với thiên quân vạn mã."
Tiểu Hạ lẳng lặng lắng nghe, Tiểu Mai lấy hết dũng khí nói:
"Một mình hắn đi tới đây không có thân nhân gì. Nếu hắn coi ta là bằng hữu, ta cũng phải đối đãi với hắn cho đúng. Ta không biết hiện tại hắn còn sống không, ta cũng không biết hiện tại đi cứu hắn có còn kịp không, có hữu dụng không. Nhưng nếu ta không đi, ta và ngươi nhất định sẽ hối hận."
Ánh mắt vốn yên tĩnh của Tiểu Hạ dần ngậm cười:
"Ngươi thật sự thay đổi rất nhiều."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT