La Lam cũng không biết Khánh Chẩn bắt đầu cho người tìm mình, cầng không biết Khánh Chẩn đang đối mặt với sự chèn ép tới từ chủ tịch tập đoàn.
Hắn đang bị mùi khoai lang nướng bên cạnh quyến rũ.
Thật là thơm…La Lam nhìn tâm phúc nói:- Này… Đường Chu, ngươi nhìn xem trong đất còn khoai lang không…Tâm phúc Đường Chu nói:- Chúng ta trực tiếp tới cướp là được rồi.- Ngươi thì biết cái gì?La Lam hùng hổ nói:- La Lam ta là loại người gì? Nếu Khánh thị bảo ta đi giết người của Hỏa Chủng, ta đi ngay.
Có điều đây toàn là dân chạy nạn, nếu truyền ra ngoài mặt mũi ta để đâu?- Hẳn khoai lang đã bị họ đào sạch rồi.Đường Chu khó xử nói.Dân chạy nạn chừng hơn 3000 người.
Mảnh khoai kia cũng không được quy hoạch mà trồng, cũng không biết đã sinh trưởng nơi hoang dã bao lâu mà được một đống đó.Đám nạn dân đã đói mất ngày, vất vả mới thấy đồ ăn tốt, chắc chắn sẽ đào sạch.
Ăn không hết thì để dành hôm sau, ít nhất vài trong vài hôm sẽ không bị bỏ đói.Chỉ có người đói tới tận cùng mới hiểu đói bụng là cảm giác gì.
Chỉ mới chạy nạn có mấy hôm, đám dân chạy nạn đã gầy đi một vòng.Chỉ có đám Nhâm Tiểu Túc nhìn qua là không có biến hóa gì lớn.La Lam xoắn xuýt nửa ngày:- Đi, trên người các ngươi ai mang tiền thì đi mua một ít.Lần này chạy quá gấp nên La Lam chẳng kịp mang theo bất kỳ thứ gì.
Bằng không hắn cũng không cần “ở chuồng”.
Những chiến sĩ khác cũng chẳng hơn là bao.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT