Sáng sớm ngày thứ hai, Nhâm Tiểu Túc thức thật sớm.
Không biết thế nào nhưng từ khi trở thành siêu phàm giả, tinh lực của hắn ngày càng tốt.
Trong người cứ như có một ngọn lửa không tên bùng cháy vậy.Đêm qua hắn chỉ ngủ có bốn giờ.
Có điều tỉnh dậy đã cảm thấy bản thân tràn đầy năng lượng.Vương Phú Quý lấy đồ ăn ra chia cho mọi người.
Hiện tại bọn họ có gì đều lấy ra cho mọi người ăn, tuyệt không giấu diếm.Cả ngàn nạn dân xung quanh thấy đám Nhâm Tiểu Túc ăn thì không khỏi nhao nhao nuốt nước bọt.Có điều họ chỉ có thể nhìn ngóng chứ không dám tới đòi Nhâm Tiểu Túc đồ ăn.Mọi người cũng chẳng phải đồ ngốc.
Họ biết sẽ không ai chịu chia đồ ăn cho người khác, thay vì tới chịu nhục chi bằng ngậm miệng lại.Phía bên Vương Nhất Hằng vơ vét không ít đồ ăn, có điều vấn đề là người chạy nạn cũng chẳng mang theo bao nhiêu.
Mà đi theo Vương Nhất Hằng hơn chừng 600 người.Cuối cùng cũng chỉ có Vương Nhất Hằng và mười mấy thân tín của hắn là có đồ ăn.
Còn lại đều đói rã ruột.- Chúng ta tiếp tục đi về phía trước.Vương Nhất Hằng trầm mặt nói:- Các huynh đệ chưa ăn đừng quá sốt ruột.
Ta tin đi về phía trước sẽ kiếm được đồ ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT