Trong thành trấn chỉ có một nửa đường đi là đường đất. Nhâm Tiểu Túc có thể tưởng tượng được, nếu trời mưa thì những con đường này sẽ lầy lội cỡ nào.
Thành trấn không có hệ thống nước ngầm, Nhâm Tiểu Túc ngồi trên lưng ngựa thấy có thuộc dân đang vận chuyển phân và nước tiểu ra ngoài. Dù cách rất xa vẫn ngửi thấy mùi vị tanh tưởi đó.
Tóc tai thuộc dân được chải chuốt chỉnh tề nhưng bóng lưỡng dị thường. Nhâm Tiểu Túc vừa thấy liền rõ, dù Mai Qua đã dùng tiền thuế một năm để đào 180 cái giếng nhưng nước ở đây vẫn thiếu thốn vô cùng.
Năm đó ở trên thị trấn, hắn và Tiểu Lục Nguyên cũng ở trong tình trạng này.
Thuộc dân nửa quỳ hai bên đường phố nghênh tiếp Vu Sư đại nhân trở về. Đối với bọn họ mà nói, Vu Sư là thần minh, thần thánh lớn nhất trong vương quốc này.
Trang phục khác xa so với Trung Thổ, nữ nhân mặc váy bồng xòe, cổ tay và chân viền bèo, quanh hông quấn đai lưng.
Nam nhân thì mặc đồ bình thường hơn. Đa phần đều là áo sơ mi cũ nát, bên ngoài là một cái áo khoác ngắn cũn cỡn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT