Tiếng ồn ào hấp dẫn không ít người tới xem.
Nhâm Tiểu Túc nói với Nhan Lục Nguyên:- Giấu kỹ súng chờ ta ở đây, ta tới phía trước nhìn xem có chuyện gì.- Ừ.Nhan Lục Nguyên gật đầu.Nhâm Tiểu Túc không thể bảo vệ hắn từng giờ từng phút.
Hắn phải tự học cách bảo vệ mình, thậm chí là bảo vệ mọi người.Nhâm Tiểu Túc đi tới trung tâm tiếng ồn.
Với tố chất thân thể hắn hoàn toàn chen vào trong được.
Nhâm Tiểu Túc đi tới gần chỗ phát sinh hỗn loạn nhất thì thấy Vương Nhất Hằng hung dữ nói:- Ta bảo ngươi đưa đồ ăn cho ta, ngươi không hiểu tiếng người?- Có điều ta cũng đói bụng mà.Nam tử trung niên đeo mắt kiếng bị Vương Nhất Hằng chĩa súng vào ót nói.
Âm thanh mang tiếng nức nở, tựa hồ khi sống trong hàng rào hắn chưa từng thấy ai hung ác thế này.Kỳ thật người quản lý nhà xưởng, tỷ như Vương Nhất Hằng đều là người trong hàng rào.
Có điều họ ra ngoài thời gian lâu như thế, bản thân ít nhiều cũng bị nhiễm tính hung hăng.Họ là khâm sai mà hàng rào phái ra, trong tay có súng, vì thế đã sớm có thói quen hơn người bình thường.Lúc này mọi người đã bước vào “thế giới” không có trật tự, cũng đã biến thành dã thú.
Trước đó không lâu, Vương Nhất Hằng chỉ thiếu quỳ xuống cầu xin La Lam nữa thôi.Vương Nhất Hằng nói với người bên cạnh:- Lục soát toàn thân hắn, bên kia còn hai tên mập mạp nữa, lục túi của chúng!Người bên cạnh hắn là công nhân nhà xưởng.
Bình thường công nhân đều nghe Vương Nhất Hằng chỉ huy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT