"Phong phú đến mức trống rỗng?"
Nhâm Tiểu Túc cau mày nói:
"Thứ chúng ta cần giải quyết bây giờ là vấn đề thiếu lương thực, vì thế ta không kịp suy nghĩ tới những chuyện này."
Vương Việt Tức nói:
"Cho nên ta ngăn lại Chu cô nương không phải muốn ném khoai tây đi, mà hy vọng Thiếu soái sẽ ra lệnh bán khoai tây với giá bình ổn thị trường thay vì tặng miễn cho cư dân hàng rào. Không làm mà hưởng sẽ nuôi dưỡng ra người rảnh rỗi. Không phải ai cũng sống có khát vọng, khi bọn họ phát hiện không cần lao động vẫn có thể sống an nhà sẽ sinh ra người rảnh rỗi.”
Nhâm Tiểu Túc nghĩ nghĩ rồi nói:
"Nếu đổi lại là ta, không cần lo lắng chuyện ăn no mặc ấm. Ta sẽ đi làm nhiều chuyện có ý nghĩa hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play