"Ngươi nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta sẽ lên đường."
Hắn xoay người bước ra ngoài.
Mễ Khâu dựa vào vách đá, thở dài một hơi.
Đối phó với kiểu nam chính đã hắc hóa, chán đời như thế này, không chỉ cần thấu hiểu hắn, cảm hóa hắn, mà còn phải làm gương, biến bản thân thành ánh mặt trời soi sáng dẫn lối cho hắn bước tiếp.
Nhưng Mễ Khâu đâu phải là mặt trời, nàng là một hố đen. Chính nghĩa hay tà ác, tốt hay xấu, trong mắt nàng đều là thứ vớ vẩn.
Ai tốt với nàng, đó là chính nghĩa. Ai đối xử tệ với nàng, cho dù có là người hiền lành mười kiếp, cũng đáng tội không thể dung tha.
Nếu nàng là Giang Liệt, tuy không đến mức tàn sát bừa bãi, nhưng ân oán rõ ràng: có ơn báo ơn, có thù tất báo. Giết cha mẹ Mễ Khâu nàng, còn muốn sống yên ổn sao? Nếu không phải vì nhiệm vụ công lược, nàng thật sự muốn trực tiếp nói thẳng với hắn: "Đại ca, còn chờ đợi gì nữa, tốt nhất là dụ hết bọn chúng ra rồi cho nổ tung một thể, chết sạch cho rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play