Đối phương vẫn đang giãy giụa, hắn bất mãn ôm chặt nàng, hơi ấm và sự mềm mại như lấp đầy cả lồng ngực hắn. Đến khi hơi thở hắn dần đều trở lại, trong đầu hỗn loạn cũng như được dòng suối trong lành xoa dịu, hắn mới nhận ra hơi thở của nàng bắt đầu trở nên yếu ớt.
Giang Liệt có chút mê man cùng bất mãn buông nàng ra. Vết máu trên gáy nàng, làn da tái nhợt như sương mai, đôi mắt nhắm chặt, yếu ớt như ánh trăng mờ nhạt đang dần tắt lịm.
Giang Liệt hiểu rõ như thế nào là tử vong, đó chính là không còn hô hấp, tim ngừng đập.
Hắn bất mãn rên lên, nhưng dù thế nào đi nữa, nàng cũng không phát ra tiếng động.
Sau một lúc lâu, ánh mắt hắn dừng ở bàn tay mình, dùng răng cắn, rồi đặt lên môi Mễ Khâu.
Mễ Khâu mơ màng cảm nhận được sự lạnh lẽo trên môi, như thể mình đang đứng dưới tán cây, giữa cơn mưa thu. Nàng tự hỏi: “Chẳng phải ta đã chết sao? Không phải nên ở trong hệ thống không gian ư? Hay là hệ thống không gian đang bị dột mưa?”
Nàng mở ra, vừa lúc Giang Liệt cũng đang nhìn mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT