Bọn họ đang yên lành xây nhà thì bà lão này xông đến, vu cho họ ăn cắp đồ của bà ta, đòi bồi tiền.
Rõ ràng là đến vòi tiền, nàng làm sao mà nhịn được?
"Ngươi là cái thá gì, Lưu nương ta ở đây bao nhiêu năm nay, trên núi này cây cỏ nào ta không rõ? Nhà các ngươi dựng lều, ăn trộm bao nhiêu là rơm rạ của chúng ta, còn không mau đền tiền, còn ra thể thống gì nữa?"
Lưu bà tử vẻ mặt kiêu ngạo ồn ào, ả ngày thường ỷ vào cãi nhau giỏi, ăn hiếp không ít người. Những người đó thấy ả có hai đứa con trai khỏe mạnh cũng không dám làm gì, chẳng phải ngoan ngoãn đưa tiền xong việc hay sao?
Ả đảo mắt một vòng, trên dưới đánh giá Lý thị một phen, cao giọng nói: "Nhìn cái dáng vẻ khô gầy của ngươi kia, ở cái thôn Phúc Vân này của chúng ta, loại nữ nhân như ngươi có cho không cũng chẳng ai thèm, còn không biết xấu hổ mà ra đây mất mặt xấu hổ, ta già rồi còn thấy ngượng thay cho ngươi đấy! Thật là không giữ đạo hạnh!"
Lưu bà tử vừa dứt lời, thằng bé trai 7, 8 tuổi phía sau lập tức hùa theo:
"Không giữ đạo hạnh!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT