Có nước là có thể nấu cơm!
Quách Vân Hi biết chuyện cũng rất vui, có nước thì nàng sẽ không cần vắt óc tìm cách lấy nước từ không gian cho mọi người nữa.
"Tốt quá rồi, cuối cùng chúng ta cũng có cái ăn." Tần thị vẻ mặt cảm khái nhìn đoàn người bận rộn, thở dài, "Không biết lão nhị thế nào rồi."
"Mẫu thân, nhị đệ chắc chắn sẽ không sao đâu." Tống Xuyên lên tiếng an ủi.
"Ai, bao nhiêu năm như vậy, ta áy náy nhất chính là với lão nhị." Đôi mắt già nua của Tần thị tràn đầy hối hận, "Lão đại phải đi đánh giặc, ta mỗi ngày chỉ lo lắng cho lão đại, lại xem nhẹ lão nhị ở bên cạnh, hắn bây giờ như vậy, cũng có nguyên nhân từ ta."
Hiểu con không ai bằng mẹ, ngay cả Quách Vân Hi và Quách Tiêu đều nhận ra Tống Trạch không bình thường, huống chi là mẹ ruột của hắn, Tần thị?
Chỉ là mọi người đều không ai nhắc đến thôi, dù sao cũng không ai nỡ phá vỡ một gia đình tốt đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT