"Ta không có làm! Hơn nữa các ngươi không có chứng cứ chứng minh là ta làm!" Thẩm Tử Oanh bật thốt lên. Nàng thấy Cố Duẫn quỳ bên cạnh Thẩm Nhược, trong lòng khó chịu vô cùng. Nhưng dù nàng có làm thì sao, không có chứng cứ thì ai làm gì được nàng! Chỉ có nhân chứng mà không có vật chứng, không ai có thể kết tội nàng.
Thẩm Tử Oanh đời trước lên công đường đều thoát tội như vậy, nàng tin lần này cũng vậy. Nàng trọng sinh trở về là cơ duyên lớn đến nhường nào, sao có thể gục ngã ở nơi này?
Thẩm Mai Đông nghe vậy liền nói: "Ta có thể chứng minh ta đã thấy! Hơn nữa Thẩm Tử Oanh, ngươi tưởng rằng mình không để lại chứng cứ gì sao?! Ta có chứng cứ, chứng cứ ta thấy và chứng cứ Thẩm Tử Oanh làm chuyện này ta đều có!"
Nàng nhất quyết phải cùng Thẩm Tử Oanh cá chết lưới rách. Chuyện của nàng đã bại lộ, chắc chắn sẽ bị phán tội, vậy thì Thẩm Tử Oanh, kẻ gây ra chuyện này, cũng đừng hòng sống yên ổn!
Thẩm Tử Oanh có chút hoảng loạn, cẩn thận nhớ lại ngày đó có thứ gì có thể làm chứng cứ. Thời gian trôi qua quá lâu, nàng hoàn toàn không nhớ ra.
Thẩm Mai Đông nói chắc chắn như vậy, chẳng lẽ thật sự có chứng cứ bị nàng ta phát hiện?!
"Là cái gì?" Huyện thái gia hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play