Hắn vốn là người kén ăn, nhưng không hiểu sao rõ ràng cách làm của Thẩm Nhược không khó, thậm chí vô cùng đơn giản, nhưng món ăn làm ra lại rất thơm. Mì sợi dai ngon, nước canh chua cay cũng rất dễ uống, ngay cả rau xanh cũng ngon miệng lạ thường. Chưa kể đến trứng chiên ở dưới, đầu bếp nhà hắn làm nhạt nhẽo vô vị, hắn trước nay chỉ ăn một miếng, nhưng trứng chiên của Thẩm Nhược lại rất thơm, hắn gắp ba bốn miếng đã ăn hết.
Thẩm Phong vốn là người trọng đệ đệ, đồ Thẩm Nhược làm đều ngon cả, hơn nữa mì này cũng thật sự ngon. Nghe Lam Phàm khen, hắn lập tức hùa theo: "Đúng thế, tay nghề của Nhược ca nhi nhà ta là nhất đẳng, mì thịt thái sợi này đâu kém gì quán mì ở trấn trên?"
Lam Phàm gật đầu, khen: "Quán mì ở trấn trên không sánh bằng."
Thẩm Nhược rất thích nghe lời khen, kiếp trước trên mạng được người ta gọi là "thái thái", đến đây người đầu tiên khen hắn lại là Nhị Cẩu nhà mình.
Hắn thuộc kiểu người càng khen càng hăng hái, còn chưa ăn miếng cơm trưa nào đã bắt đầu tính toán xem buổi tối nên nấu món gì.
"Ta đi gọi mọi người đến ăn mì."
Thẩm Nhược làm xong mì không cảm thấy đói chút nào. Liễu Sam rửa tay đi ra cửa tìm Nhị Cẩu. Nhị Cẩu đi theo bạn tốt Đại Hổ và đám trẻ con khác lên chân núi chơi, nếu về thấy xe ngựa to chắc chắn sẽ rất vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play