"Đi xem sao?" Một người dân nói rồi bước ra ngoài. Mấy đứa trẻ lớn lên trong thôn lần đầu thấy xe ngựa, nghe cha mẹ giải thích xong liền chạy theo sau xe, chẳng mấy chốc đã tụ tập rất đông người.
Nhà Thẩm Hoành cũng chưa ngủ. Nghe tiếng ồn ào, Lưu Phân Phương nhìn ra ngoài, thấy đám đông đi theo xe ngựa thì hừ một tiếng: "Chẳng qua là một chiếc xe ngựa."
"Mẹ, hôm qua cha nói nhà mình có thể chuyển lên trấn trên, bao giờ thì chuyển ạ?" Thẩm Tử Oanh ngồi trong phòng Lưu Phân Phương và Thẩm Hoành, cầm lược gỗ đào chải tóc, hỏi.
Lưu Phân Phương mạnh tay đóng sầm cửa sổ, nói: "Còn sớm, lên trấn trên chi tiêu lớn lắm, đến cả đổ dạ hương cũng phải trả tiền! Nghĩ đến là ta lại thấy xót ruột."
Thẩm Tử Oanh ghét nhất cái kiểu keo kiệt của mẹ nàng, rõ ràng trong nhà có tiền mà đến mấy đồng cũng tiếc.
Trước kia, nàng muốn đổi xe bò của Thẩm Hán Tam với một thím, trả cho người ta 80 văn tiền, bị mẹ nàng biết được thì suýt chút nữa bị ăn một trận măng xào thịt. Mẹ nàng còn định làm ầm ĩ đến nhà người ta, nói Oanh tỷ nhi nhà mình không hiểu chuyện, nói thím kia lừa tiền! Thẩm Tử Oanh phải ngăn lại, dù sao cũng là nàng nói đổi 80 văn, không phải thím kia lừa tiền. Nếu mẹ nàng thật sự đi, trong thôn lại có chuyện để bàn tán, nàng không chịu được mất mặt như vậy!
Thẩm Tử Oanh nói: "Đổ dạ hương có đáng bao nhiêu tiền đâu? Sau này con gái sẽ kiếm tiền, cha cũng có tiền công mỗi tháng, cộng lại là một khoản lớn đấy! Mẹ còn keo kiệt làm gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT