Thẩm Nhược sờ sờ cằm, thầm nghĩ hắn là một hạt giống tốt.
Người da mặt dày như Thẩm Nhược thì dù người ta khen thế nào hắn cũng có thể mặt không đổi sắc, thực tế trong lòng thì sướng rơn.
Hắn thuộc kiểu người ai khen thì càng hăng, vẽ đi vẽ lại nhiều bản giống nhau như vậy, Thẩm Nhược cũng không thấy nhàm chán.
Trong phòng mọi người nói chuyện phiếm trêu đùa, không hề buồn tẻ, đâu đâu cũng là tiếng cười nói vui vẻ.
Lý Thiện Đào đang chăm sóc Tiểu Hoành Thánh, cũng có thể nghe thấy tiếng cười truyền đến từ phòng bên cạnh, trong lòng cũng cảm thấy ấm áp.
Nhược ca nhi nhà mình trước kia không có bạn bè tri kỷ, khó khăn lắm mới có người đến tìm, lần này lại nhiều thêm mười mấy người, nhìn ai cũng tốt, nàng cũng mừng thầm trong lòng.
Trước kia, Thẩm Nhược vì hành xử khác người và những lời đồn đại về hắn, bị phần lớn cô nương, tiểu ca nhi trong thôn cô lập. Vì quá đặc biệt, không ai muốn chơi cùng hắn. Thực ra, có không ít nam nhân muốn làm bạn, rủ hắn chơi, nhưng sau đó Nhược Ca Nhi chỉ một lòng hướng về Cố tú tài, lạnh nhạt với những nam nhân khác trong thôn, nên chẳng ai đến tìm nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play