Tuy nói muốn để dành tiền, nhưng cũng không cần quá khắt khe, dù sao những thứ muốn mua này giá cả cũng không quá đắt, không lý gì phải keo kiệt với người nhà.
Thẩm Nhược kiếm tiền là để người nhà có cuộc sống tốt hơn, nếu vì để dành tiền mà không tiêu gì, giống như Tì Hưu chỉ vào mà không ra, thì cuộc sống sẽ mất đi rất nhiều niềm vui.
Có điều, hắn tiêu tiền không hề phung phí, luôn dùng giá thấp nhất để mua được hàng tốt nhất, mặc cả đến cùng. Nhị Cẩu đứng bên cạnh nghe mà thấy tiểu thúc nhà mình thật lợi hại!
Mua những thứ mà Nhị Cẩu nói là đồ cho người nhà, tổng cộng tốn 1 quan 15 văn tiền.
Thẩm Nhược còn mua cho Nhị Cẩu một xâu đường hồ lô. Nhị Cẩu chưa từng ăn bao giờ, chỉ nếm thử một miếng đã bị lớp đường ngọt ngào bên ngoài chinh phục.
Sau đó, hàm răng nhỏ cắn vào trong, cả khuôn mặt lập tức nhăn lại.
"Ha ha ha ha." Thẩm Nhược cười không thương tiếc, mùa này sơn tra còn chua lắm, nhìn bộ dạng kia của Nhị Cẩu là biết bị chua đến rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT