Vào buổi xế trưa, Trần Đại một thân ngơ ngác, bước thấp bước cao giữa đường núi.
Hắn vốn bị coi là Toan Dữ, từng bị giam giữ năm năm trong Ngũ Độc Lâm. Nay trở lại nhân gian, thế gian này trong mắt hắn xa lạ, chẳng còn chút nào giống với ký ức thuở xưa.
Chợt có người giữa đường cất tiếng gọi: – Trần Đại, nay không vào rừng bắt yêu à? – Trần Đại, tới giúp làm mai niên kỷ đi, đừng chần chừ nữa!
Chàng thiếu niên ánh mắt hoang mang nhìn những phàm nhân kia – những kẻ từng giống mình, sống đời bình thường.
Họ ở dưới chân Ngọc Kinh Môn, một đời được Tiên Môn che chở, mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ. Vì kế sinh nhai mà tất bật, đến nỗi sự tình Toan Dữ năm xưa, giờ chẳng còn ai nhắc nhớ.
Nhưng năm ấy, đối với Trần Đại là năm năm triền miên mất kiểm soát, chẳng lúc nào yên.
Lúc lại có người chào hỏi, Trần Đại không kìm được mà giữ người nọ lại hỏi: – Thúc à, thúc còn nhớ Toan Dữ chăng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT