Trong nhà bên, bát đĩa đã bị đập vỡ thành từng mảnh, con chó Dogo nhô lưng lên rất cao, nó đứng ở một bên vô cùng cảnh giác. Sàn nhà bừa bộn, người đàn ông ngồi trong phòng khách nhíu mày, vẻ mặt nham hiểm và lạnh lùng.
"Muốn mượn đao của tôi để giết người.” Anh thấp giọng lầm bầm giống như đang cười nhẹ: “Người anh hai này của tôi đúng thật là một người tốt.”
Trong điện thoại truyền tới tiếng hừ nhẹ, ấm áp lại nghiêm túc, lại giống như đem theo sự kỷ luật: “Minh Phạn, cậu quá vội vàng.”
Cầu Minh Phạn không nói chuyện.
"Cậu cho rằng loại người như Úc Thừa sẽ dễ bị tính kế như vậy sao? Người ta bị ném ra nước ngoài mười năm, đi được đến ngày hôm nay mà không hề dựa vào một đồng nào của gia đình.” Đầu bên kia lạnh lùng nói: “Bất cứ việc gì đều dục tốc bất đạt, tôi cho là cái đạo lý này không cần thiết phải dạy cho cậu nghe nữa.”
Cầu Minh Phạn yên lặng rất lâu, hít sâu một hơi: "Nhưng tôi lo đêm dài lắm mộng, có lẽ ông cụ sắp lập di chúc rồi.”
"..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT