Họ dành cả buổi chiều để đọc những bức thư, vì thời gian có hạn, buổi tối phải ăn tối với nhà họ Úc nên Hoài Hâm và Úc Thừa chỉ có thể mở đến bức thư thứ 24, qua những câu chữ này, Hoài Hâm có thể hiểu được nỗi cô đơn và khổ sở khi học tập ở một ngôi trường nước ngoài của anh, nhưng đồng thời cũng thấy được mặt trẻ trung và lạc quan của anh.
Hai người đang ngồi trên giường vừa đọc thư vừa đùa giỡn.
Úc Thừa ôm Hoài Hâm từ phía sau, thân mật mà cọ cằm vào cổ cô, ngăn cô đọc to mấy chữ có phần non nớt ra khỏi miệng, Hoài Hâm bị hơi thở trầm của anh làm cho trái tim ngứa ngáy, nhưng vẫn kiên trì giơ lá thư lên.
"Con tin rằng sự chăm chỉ sẽ sẽ nhận được sự báo đáp, giống như con tin chắc rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng. Bình thường hay không là do bản thân định nghĩa, không cần sợ hãi vì thêm mắm dặm muối cũng như ánh mắt của người ngoài.”
Úc Thừa nắm lấy cổ tay cô, vừa cù vào cái eo sơ nhột nhất của cô, vừa giả vờ hung ác nói: “Đồ xấu xa này, đừng đọc nữa.”
Hoài Hâm cười khúc khích, đặt bức thư sang một bên để giấu anh, không ngờ người đàn ông đã nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của cô kéo lại. Anh giữ chặt vai cô rồi hôn lên môi cô mà không giải thích gì.
Hoài Hâm vẫn cười, vừa cười vừa hôn anh, giống như hoàn toàn không biết mình đang ở trong thế bị áp chế. Mái tóc đen của Úc Thừa khẽ xõa xuống trán, đôi mắt đẹp sâu thẳm nhìn cô, nở nụ cười vừa bất đắc dĩ vừa bao dung, làm người hoa mắt say mê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT