Trong bóng tối tầm nhìn hạn chế, xúc giác lại càng nhạy cảm hơn. Hoài Hâm cảm giác hình như mình đã chạm phải thứ gì đó, trong lòng kinh ngạc, nhưng cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh.
Lồng ngực như nổ tung, cô chưa kịp nhúc nhích gì, giọng nói nam trầm ấm đã vang lên trước một bước: “Là anh.”
Không biết là vô tình hay cố ý, hơi thở ấm áp men theo nhịp thở phập phồng của người đàn ông lướt qua lòng bàn tay cô, tự nhiên khiến lòng cô trở nên tê dại.
Hoài Hâm nhanh chóng rụt tay lại, đổi sang tư thế chống tay lên vai anh. Úc Thừa đang ngồi, còn cô lại dần hết tất cả trọng tâm lên người anh, trong quán ăn vẫn còn đang ồn ào nhốn nháo, cô vừa mới định đứng dậy, không biết lại bị ai xô một cái, lại một lần nữa ngã vào trong lòng anh.
“...”
Trong trí nhớ của cô hình như chưa từng lại gần anh đến như thế này bao giờ.
Cho dù là khi cưỡi ngựa lúc buổi chiều,  Úc Thừa vẫn lịch sự giữ một khoảng cách an toàn với cô, còn bây giờ là một cái ôm đúng chất, không hề có bất cứ khoảng cách nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play