Hoài Hâm bất ngờ bị đánh úp một vố, suýt chút nữa chống đỡ không nổi, cũng không khỏi phải cảm thán đúng là gừng càng già càng cay.
Cô mấp máy môi, nghĩ rằng kiểu gì cũng đã thành trò hề rồi, nên cho dù đổi đề tài có vụng về hơn nữa thì dường như cũng chẳng có vấn đề gì, có cảm giác như vò mẻ chẳng sợ nứt, bĩu môi nói: “Ôi, hôm đó em nhìn thấy anh rồi.” Úc Thừa đến cuối vẫn tha cho cô, hỏi: “Gì cơ?”
Hoài Hâm không nói rõ địa điểm, chỉ nửa đùa nửa thật bảo: “Anh với một cái cô nào đó, đi với nhau ngoài đường.” Cô không biết anh và người phụ nữ kia đã đi những đâu, nhưng chủ yếu là không muốn để anh hoài nghi thân phận của mình —— Cổng chính của Vinh Lí Ký đối diện với đường, Hoài Hâm nghĩ rằng nếu như bọn họ cùng nhau đi vào, thì kiểu gì cũng sẽ đi ngang trên đường.
Nói không chừng còn đi đến chỗ nào khác rồi.
Đầu bên kia im lặng một lúc lâu, Úc Thừa bật cười, giọng điệu thoáng nhẹ tênh: “Thế sao em không tới đây chào hỏi anh đi?” Hoài Hâm siết lấy tấm chăn mỏng trên chân.
—— Trạng thái của cô từ lúc bộ phim chiếu xong đã không ổn định, mỗi câu hỏi đều cần phải ngừng lại mất hai giây mới nghĩ ra được cách trả lời.
“Con gái ai mà chẳng có giá.” Hoài Hâm nói đùa: “Chẳng phải lúc nào cũng bảo không biết em trông thế nào à? Em sợ anh không nhận ra em, còn phải giải thích mất công nữa. Lại còn ở trước mặt bạn gái của anh, ngại chết đi được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT