Trước đấy Hoài Hâm chưa từng đọc bình luận về phim, không ngờ rằng bộ phim điện ảnh này thực sự rất buồn cười, những tình tiết gây cười được lồng ghép vào một cách hợp lý.
Khoảng cách về trình độ văn hóa giữa Tony và Don rất lớn, từ trong mỗi một chi tiết nhỏ nhất đều được thể hiện một cách vô cùng tinh tế.
Ví dụ như Don đã dặn dò Tony trước mỗi lần biểu diễn đều phải kiểm tra đàn piano xem có phải đúng là đàn piano Steinway đúng với trong hợp đồng quy định hay không, nhưng Tony lại ghi chép một cách thiếu cẩn thận, để rồi viết sai chính tả từ “Steinway”.
Tony nói rằng vợ của mình từng mua một đĩa nhạc của Don, hình như tên là “Orphan (Cô nhi)”, ảnh bìa là một đám trẻ con đang ngồi quây quần bên cạnh đống lửa nướng đồ. Khóe môi của Don khẽ giật, dùng vẻ mặt không có biểu cảm gì giải thích đó là “Orpheus”, là một vở nhạc kịch đến từ Pháp, còn những thứ kia không phải là trẻ con, mà là ác ma trong địa ngục.
“...”
Bầu không khí chợt trở nên vô cùng ngại ngùng.
Mỗi khi một tình tiết gây cười xuất hiện, Hoài Hâm đều có thể nhanh chóng hiểu ra, vừa mới bật cười lên, trong ống nghe điện thoại cũng vang lên tiếng cười trầm thấp của người đàn ông. Thời khắc ấy cô cảm thấy cực kỳ thích thú. Dường như có thứ gì đó đã liên kết cảm xúc của họ lại với nhau, cùng được khai sáng, cùng thấu hiểu nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT