Hàn Phi hoàn toàn chú ý vào bốn bức tranh, mãi cho đến khi Hoàng Doanh thốt lên một tiếng, hắn mới quay đầu lại.
Tất cả các cửa sổ trong phòng ngủ đều đóng, nhưng ga trải giường lại hơi rung lên. Có thứ gì đó trông giống như sơn vẽ màu đen đang nhỏ xuống từ dưới tấm ván giường, bốc ra mùi hôi thối nồng nặc.
Hàn Phi và Hoàng Doanh từng chút một đến gần. Vén tấm trải giường lên, dưới chiếc giường đơn bằng gỗ đổ nát, tất cả đều là những vết sẹo mờ phai màu và kén đen nứt vỡ, trông rất rùng rợn.
"Thứ này hình như anh đã nhìn thấy trong ác mộng của Cánh Bướm." Lùi lại một bước, Hoàng Doanh chỉ vào những mảnh vỡ của kén đen: "Cánh Bướm trong ác mộng biến thành mẹ của anh. Khi nó biến hóa ngoại hình, trên người sẽ có kén đen tương tự rơi ra. Nhưng những mảnh vỡ kén đen trên người nó không phải là màu đen tuyền, mà còn có hoa văn sặc sỡ."
"Mộng, kén đen, Cánh Bướm." Hàn Phi còn nhớ rõ thân thể khổng lồ kéo dài cả cây số dưới tòa nhà chết chóc kia, đó hình như là cái vỏ do Mộng lột xác ra.
Sau khi tấm gương máu bị Hàn Phi đập vỡ, những cái kén đen trốn dưới gầm giường dường như mất đi khả năng bảo vệ, bọn chúng muốn trốn thoát khỏi nơi này.
Hàn Phi cũng không dám tùy tiện chạm vào. Tìm cảnh sát thường phục để lấy bật lửa, hắn thắp một ngọn nến thử đốt kén đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT