Lời nói của cậu bé số 2 thoạt nghe thì không có gì, nhưng khi Hàn Phi nghĩ kĩ lại, ý thức của hắn bắt đầu hơi run rẩy: "Vị thần duy nhất có thể dốc hết sức giúp đỡ mình, có tên là chính mình?"
Câu nói này của số 2 có thể là đang nói về mình, cũng có thể là nói với Hàn Phi, còn có thể là nói với tiếng cười điên cuồng. (Điểm xuất phát đầu tiên)
Hàn Phi và tiếng cười điên cuồng là hai bông hoa song sinh nở cùng nhau, bất kể bọn họ đã trải qua điều gì, điểm này mãi mãi sẽ không bao giờ thay đổi. Vì thế đối với bọn họ mà nói, tin tưởng và dựa vào nhau là sự lựa chọn tốt nhất.
“Tiếp tục đọc đi.” Hai tay cậu bé đặt lên trên đùi, dựa vào lưng ghế, không ai biết trong đầu nó đang nghĩ những gì.
Ý thức khôi phục bình thường, Hàn Phi ngồi xổm bên cạnh xe lăn của cậu bé số 2, trên mặt lộ ra vẻ khó tin. Hắn luôn cảm thấy câu nói vừa rồi của cậu bé là đang dẫn dắt hắn. Phải biết rằng đại não của cậu bé được chia làm vô số phần, cất giấu ở tầng 25 biến thành cấm kỵ chỉ là một đoạn ký ức của số 2 mà thôi.
"Cũng đều là mảnh vụn ký ức, vậy mà ấn tượng đầu tiên của Phó Sinh đối với mình thì lại không hấp dẫn lắm." Hàn Phi nhỏ giọng lẩm bẩm: "Cũng đúng, dù sao thì ở level 20 có lẽ ông ấy còn chưa ra khỏi tân thủ thôn.”
"Anh vừa mới nói cái gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play