Thấy dáng vẻ vội vã của hắn, ngoài thầy của Lệ Tuyết ra, các cảnh sát khác đều không hiểu. Bọn họ cảm thấy như thể Hàn Phi đang bị cái gì đó ép buộc phải điều tra vụ án vậy.
“Diễn viên bây giờ giác ngộ cao thật đấy."
Người quản lý và đàn anh của Lệ Tuyết cũng vào phòng hồ sơ. Phát hiện Hàn Phi đi thẳng vào chỗ để các vụ án chưa được giải quyết 50 năm trước, bọn họ đều không hiểu: "50 năm trước chắc là Cánh Bướm còn chưa ra đời, cậu ấy tra những vụ án đó để làm gì?"
Mấy người ở cửa nhìn nhau, chỉ có thầy của Lệ Tuyết là im lặng không nói gì. Nhìn thấy hình bóng Hàn Phi bước qua giá tài liệu, ông như thể nhìn thấy bản thân nhiều năm trước: “Mọi người đều đi ra ngoài đi, tôi sẽ ở cùng cậu ấy."
Ông lão có chút vất vả điều khiển chiếc xe lăn. Ông muốn đến chỗ sâu nhất của phòng hồ sơ, nghe nói ở đó có rất ít người đủ tư cách vào, ngay cả người quản lý của phòng hồ sơ cũng không biết trong đó cất giữ những gì.
“Em luôn cảm thấy hôm nay thầy có vẻ không bình thường.” Lệ Tuyết vỗ vai đàn anh: “Sức khỏe của thầy gần đây thế nào rồi? Trước đây thầy vẫn luôn tịnh dưỡng, nhưng kể từ sau khi quen biết Hàn Phi, thầy đã xuất viện mấy lần rồi."
“Không tốt lắm, cũng không quá tệ.” Biểu cảm khuôn mặt của đàn anh Lệ Tuyết không thay đổi quá nhiều, nhưng ánh mắt có ảm đạm đi đôi chút. "Tiểu Tuyết, em còn nhớ chuyện lúc trước mình vi phạm kỷ luật bị phạt đến đồn cảnh sát khu phố cổ làm việc không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT